Dear fan Ice Age,
Dù chẳng phải là fan ruột của Ice Age nhưng bộ phim này đã thuyết phục được tui theo cái cách không tin nổi.
Từ trước đến nay tui chưa từng xem Kỷ Băng Hà một phần nào cả, vì nó là phim hoạt hình với đồ họa bình thường, và dĩ nhiên nó cho tui cảm giác không có chi thú vị!
Chỉ đến khi con số 5 (phần 5) của Ice Age bắt đầu làm tui chú ý. Vì sao?
Vì các phim điện ảnh nổi tiếng mấy năm nay cùng lắm chỉ tới 3 phần rồi kết thúc do sút giảm phong độ, chứ còn làm tới tận phần thứ 5 và nghe nói vẫn được chào đón các phần tiếp theo thì phải nói rất hiếm hoi, ngoài Fast & Furious ra, tui chưa nghĩ thêm được cái nào khác.
Hiểu, hiểu… cái lý do đó đúng là củ chuối không thể tả!
Nhưng xem, những gì xảy ra sau đó quả là 1 kì tích.
Trong 1 nhiệm vụ bí mật, tui thử thách bản thân khi xem phần 5 của Ice Age một cách miễn cưỡng, và rồi nhanh chóng nhận ra là…
… cần phải xem lại từ phần 1 để nắm rõ tâm tính của các nhân vật trong Ice Age.
Chứ xọt vào giữa chừng thì khó mà hiểu nổi!!!
Bạn đồng ý với tui chứ? Tốt.
Đến khi đã bắt nhịp được các nhân vật trong Ice Age thì phóng véo lên lại phần 5, và khi coi xong phần này thì tui đã rõ tại sao Ice Age của bạn lại kéo dài, được chào đón và ăn khách đến như vậy.
Đến đây thì phần nào tui phải tin rằng, cho dù có tới 10 phần, Ice Age vẫn tiếp tục làm nên những kết quả chói lọi.
Chúc mừng bạn, chúc mừng Ice Age!
Có khá nhiều lý do dẫn tới sự thành công của Ice Age 5 nhưng theo những gì tui ghi lại khi xem Ice Age 5 trọn vẹn, thì đây là những điều cốt lõi:
Ice Age 5 giữ vững phong độ 1 cách tuyệt vời!
Sức sáng tạo vô biên làm cho mỗi phần của Ice Age là 1 câu chuyện mới, một tình huống lớn được đưa ra dẫn dắt các tình huống nhỏ còn lại vào nó, và mọi thứ được biến tấu để tạo ra sức mê hoặc khó cưỡng.
Sau nhiều năm và mỗi lần ra rạp, Ice Age vẫn xây dựng 1 niềm tin vững chắc nơi fan hâm mộ của mình: luôn có cái mới và không gì có thể cản bạn cười.
Bạn có cùng suy nghĩ với tui chứ? Có à! Tốt. Trong trường đó tui sẽ tiếp tục.
Quả thật, không thể phủ nhận điều đó khi xem. Phần 5 vẫn làm được điều tương tự mà không giảm đi 1 chút nào điểm số về khả năng thọc lét, chọc cười và sự sáng tạo về tình huống.
Toàn bộ mọi thứ từ lời thoại đến sắc thái trên khuôn mặt của từng nhân vật đều gây cười 1 cách tự nhiên, cho dù là hớn hở, căng thẳng hay buồn tẻ, chẳng hiểu sao vẫn tạo ra lý do gì đó để cười, sự buồn cười khó kiềm nén. Tui tin đấy là điều ít phim nào làm được.
Nhờ đâu những người làm phim có thể kéo dài điều đó sau nhiều năm “mài chất xám” cho những phần trước?
Có lẽ nhờ trình độ thượng thừa được xây dựng qua kinh nghiệm làm các phần trước, hoặc do số lượng nhân vật khá phong phú nên nhờ vậy mà tạo ra vô số tình huống khác nhau, như việc đơn giản là kết hợp chú voi Manny và 1 con kềnh kềnh trụi lông cũng đã làm tui phải bật cười chỉ trong 1 phần nghìn giây. Thật quái lạ!
Hoặc chỉ đơn thuần là các ông làm phim quá yêu mến nhân vật của mình và có sẵn óc khôi hài.
Nếu bạn là fan của Ice Age từ phần đầu tiên tới giờ, bạn sẽ nhận ra điều đó dễ hơn tui. Ice Age không nhạt chút nào, nó càng ngày đậm đà hơn.
Tui không phải fan Ice Age mà còn nói thế cơ là. Nhưng đó chưa là gì so với điều thứ 2, điều làm cho Ice Age tạo ra 1 giá trị bền vững trong lòng người xem.
Những bài học giá trị, cực kì giá trị!
Uhmmm… chính xác, thật tình đây là điều tui đánh giá cao nhất ở Ice Age.
Nếu phải cho điểm về điều này thì 10 có lẽ vẫn còn khiêm tốn và giới hạn. Đùa thôi, đừng tưởng thật!
Ice Age không đơn thuần là một phim giải trí, nó thể hiện tài năng đỉnh cao khi lồng ghép ‘nuột nà’ những bài học cuộc sống được chắt chiu kỹ lưỡng vào trong 1 thể đơn giản với nhân vật là các con thú.
Một nghệ thuật đẳng cấp cao trong 1 kịch bản đơn giản.
Nên là tui cũng sẵn sàng nói luôn vì sao lại bảo các bậc cha mẹ nên dùng Ice Age để giáo dục con cái?
Vì nó chứa đựng những tình huống xã hội mà hầu hết chúng ta sẽ gặp trong đời và cần biết cách giải quyết. Bạn cho rằng điều đó quan trọng? Tốt! Vậy thì xem nhé:
- Một tiểu hành tinh bay xuống trái đất và có nguy cơ tiêu diệt mọi thứ. Đây là cách thể hiện cho những vấn đề lớn mà cả xã hội gặp phải, và giải pháp luôn là làm thế nào để huy động cả xã hội rời rạc thành 1 tập thể. Hãy nhìn cách mà Ice Age giải quyết.
- Đôi voi trẻ muốn có cuộc sống ngao du, rời xa gia đình nhưng gặp phải phản đối từ bố mẹ. Đó là vấn đề xảy ra trong mối quan hệ gia đình. Đôi khi tạo thêm xung đột và căng thẳng lại là làm cho mối quan hệ càng tồi tệ. Hãy học cách voi Manny và vợ giác ngộ điều đó.
- Chồn 1 mắt Buck gây hấn với bầy khủng long bay và tự đưa mình vào những tình huống nguy hiểm. Đó là vấn đề xảy ra trong mối quan hệ với người ngoài. Bạn có muốn tạo thêm kẻ thù không. Hay khéo léo biến kẻ thù thành đồng minh như Buck?
- Đôi voi trẻ rời khỏi gia đình nhưng vẫn còn cảm thấy sợ sệt trước thế giới bên ngoài. Đó là vấn đề trong bản thân mỗi người. Làm sao vượt ra khỏi vùng an toàn để dấn thân đến những chân trời mới. Hãy nghe Manny nói với con gái của mình.
Hãy hiểu rằng các vấn đề đó luôn tồn tại trong cuộc sống và việc chỉ ra chúng là gì, làm sao để giải quyết chính là 1 bài học quý giá bạn có thể đích thân trao cho con cái của mình.
Tất nhiên, không thể thiếu những phẩm chất để giúp chúng làm được điều phi thường, và tui cũng không ngần ngại liệt kê dưới đây.
Hãy chú ý kỹ vì đây không phải những phẩm chất ngẫu nhiên mà có, mà được chọn lọc có chủ ý.
- Sự tập trung: khi chồn Buck dẫn các con thú thu gom viên thiên thạch lớn cho kế hoạch của mình, hắn chỉ bảo “Đi thẳng!” 1 cách tự tin, và kết quả là gì: 1 khối thiên thạch lớn khủng khiếp được tìm thấy. Cuộc sống cũng như vậy, nếu ta đi lung tung thì chẳng biết tới bao giờ mới tìm được viên thiên thạch ‘bé bự’ kia.
- Luôn nhìn mặt tích cực: Khi Manny và con rể lực bất tòng tâm đẩy viên thiên thạch to lớn vào miệng núi lửa, thay vì bỏ cuộc và chấp nhận số phận, cả 2 nhìn ra 1 giải pháp khó tin nhưng lại làm được. Còn vô số những chi tiết nói lên điều này.
- Buông bỏ, không cố chấp: Manny và vợ tìm mọi cách để giữ con gái ở lại bên mình, nhưng khi gặp phải sự kháng cự, làm cả hai phải chấp nhận sự thật và buông bỏ, tự nhiên thấy thanh thản.
- Tinh thần đồng đội: Trong nhiệm vụ lớn, 1 cá nhân sẽ chẳng bao giờ làm nên mùa xuân mà không đón nhận sự giúp đỡ từ người khác. Dù là 1 con voi ục ịch, hay con lười yếu ớt cũng có vai trò riêng của mình.
- Động viên lẫn nhau: Biết cách đem lại cho người khác lòng tin đóng góp không nhỏ vào việc xây dựng được tập thể chuyên làm điều phi thường.
Tất cả các bài học lẫn phẩm chất đều chứa đựng trong Ice Age 5, mỗi tình huống đều cho thấy rõ, chẳng khó khăn để bóc tách và phải nói đây là 1 ngôn ngữ giáo dục tuyệt vời, thẩm thấu hơn hẳn những thứ được nhai đi nhai lại khô khan từ sách.
Tui tin là bạn sẽ không chần chừ để xem Ice Age 5 bên cạnh con mình.
Và điều cuối cùng, dù rằng không ‘thoát tục’ như 2 điều trên kia, nhưng chính là chất keo kì diệu gắn kết Ice Age với khán giả. Đó là…
Các “Thánh thú” ăn khách!
Bạn ấn tượng bởi ai nhất? Rõ rồi, chính là Scrat!
Từ phần 1 đến nay đều mở đầu bằng chú sóc Scrat ngớ ngẩn cùng quả sồi dở hơi, chính đây là nhân vật gây ra biến cố cho toàn phim, dù chú được đặt trong bối cảnh không dính líu trực tiếp với các con thú con lại.
Trong Ice Age 5, Scrat chính là kẻ làm cho tiểu hành tinh rơi xuống trái đất. Tui không thích Scrat cho lắm, nhưng phải thừa nhận chú sóc này quả là 1 danh hài Sạc Lô chuyển thể.
À, nhân tiện… bạn học được gì từ Scrat, hay cho rằng nhân vật này chỉ mang tính giải trí đơn thuần?
Tui không nghĩ thế. Có khá nhiều thông điệp đằng sau nhân vật này. Đoán xem!
Chú lười Sid ngược lại, là nhân vật tui thích nhất, dù rằng chú này cũng lắm lúc bi quan và lười lao động, nhìn cái cách chú thể hiện bản tính và cái tui mới thấy buồn cười không thể tả.
Đây có thể nói là nhân vật thành công nhất trong Ice Age vì dù thể hiện tâm trạng nào, Sid vẫn là 1 cây hài từ trong bản chất.
Chồn độc nhãn Buck tạo cảm giác đáng tin cậy (dù rằng lắm lúc khá bốc phét) về kiến thức và trí tuệ của mình, 1 người dẫn dắt tài ba chuyên lập kế hoạch giải quyết vấn đề khó, và có phong thái của 1 bậc thầy lãnh đạo.
2 Anh em chuột Ô pốt, đây là cặp đôi hài hước nhất phim, kiểu như 2 thằng đần không biết suy nghĩ chỉ biết làm trò hề, nhưng tạo dấu ấn không nhỏ về sự vô tư không kiềm chế.
Tui phong ‘thánh thú’ cho các nhân vật này vì thiếu đi chúng, Ice Age không mang lại chất hài và cũng từ đó khó lòng truyền tải những bài học của mình cho khán giả.
Thấy có lý không? Ồ, tui nghe là có. Tốt lắm!
Ice Age tự nó đã thể hiện những điều kể trên rất ư là tự nhiên, không gò bò. Cách đưa ra tình huống và thể hiện các bài học dường như mượt mà không chút khiên cưỡng. Một câu chuyện về thú rừng thời kỳ băng hà nhưng chẳng khác mấy khi so sánh với thời đại con người ngày nay.
Chờ đợi phần 6 ra mắt trong tương lai không xa!