Đứng trước những lời khuyên không nên xem Con Ma Nhà Họ Vương (Never Trust Stranger) vì chất kinh dị hay gay cấn đều rất ít, thậm chí còn phơi bày khá rõ ràng tình yêu đồng tính đã ngay lập tức làm tâm trí mình bị choáng ngợp, lảo đảo mấy bước mới đứng lại được rồi dần bình tĩnh thể hiện bản lĩnh kiên định vốn có mà xem cho bằng hết.
Và sau khi xem thì nhận xét là...
KHÔNG QUÁ TỆ NHƯ MỌI NGƯỜI NGHĨ ĐÂU!
Thứ nhất,
Phim vẫn có chất kinh dị của riêng nó, mặc dù ghét cái khoản nói dông dài lê thê, triết lý khỉ ho cò gáy trong đó, nhưng nếu khách quan, thì cần khen ngợi phần Ý TƯỞNG của phim dù phải nói là còn cả đống sơ hở.
Câu chuyện là Huy thiếu gia biến thái mời Khánh, 1 tội phạm trốn chạy tham gia trò chơi cảm giác mạnh do mình chế ra với lời hứa mỗi giờ trong trò chơi sẽ biếu không 10 chai VN đồng cho Khánh.
Chưa tới 1 ngày, Khánh sẽ ẵm trong tay 200 chai.
Huy dẫn Khánh về căn biệt thự của hắn tắm rửa sạch sẽ rồi hỏi han tào lao trước khi trò chơi thực sự diễn ra làm Khánh điếng người. Tới đây thì bắt đầu có những tình tiết gợi tình kiểu đồng tính diễn ra giữa Huy và Khánh.
Một xác chết bị cắm dao lên người của cô gái lê lết bò đến giường Khánh bắt đầu chuỗi sự việc điên rồ bí ẩn tại căn biệt thự để rồi dẫn tới 1 kết thúc chưng hửng, và Huy lại bắt đầu trò chơi bệnh hoạn của y, rồi nhận 1 kết cục đắng cay.
Vâng, tới đây thì nội dung tương đối đơn giản, thực ra còn lắm chỗ khuyết nhìn vào ai cũng thấy, ví dụ như điện thoại của Khánh khi đi lang thang 3-4 ngày mà vẫn còn đầy pin dù chẳng có chỗ sạc, hoặc như từ gã bệnh hoạn với trò chơi bệnh hoạn, Huy tâm sự với Khánh theo kiểu bạn tâm giao tri kỉ (chẳng hiểu nổi biến thái kiểu gì).
…nhưng bất chấp sơ hở và phi lý, cách mà Đãng huynh giải thích cho những tình tiết này suốt phim thì quả thật cao tay.
Và nếu xâu chuỗi lại mọi việc thì sẽ thấy toàn bộ vở kịch mà Huy tạo ra hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của hắn, chứ không diễn ra ngẫu nhiên như cái chết bất đắc kì tử của gã, thậm chí có thể nhìn nhận bóng ma đàn bà đi lại trong căn nhà là người hay ma.
Tất cả đều có thể giải thích được bằng những chi tiết vào cuối phim, nhưng do làm quá nhanh nên những điều này dễ bị bỏ qua, dẫn đến ý kiến cho rằng phim không có chiều sâu.
Cách bố cục của Con Ma Nhà Họ Vương có thể nói khá giống phim ATM - Giết người là thú vui có tính toán với phần đầu là màn tra tấn khó hiểu, đến cuối cùng mới tiết lộ sự thật rợn người đã diễn ra.
Tuy nhiên, điều đó không dễ gì được nhận ra bởi yếu tố đồng tính đã được ‘tiêm quá liều’ vào phim, che mờ đi mọi thứ.
Thứ 2,
Để tạo nên chất kinh dị mạnh mẽ, đạo diễn Ngọc Đãng đã bỏ công chăm chút từng cảnh quay rùng rợn khá tỉ mỉ, âm thanh cũng được cân nhắc có đầu tư.
Nếu để ý thì sẽ thấy một số hình ảnh được quay khá thật, gợi cảm xúc, những cảnh cóc nhái khiêu vũ trong màn mưa, rắn bò lễnh thễnh cũng nhắm cho mục đích này.
Tuy nhiên nó dính 1 sai lầm là những điều ‘đẹp đẽ’ lại đặt trong bối cảnh lời thoại và diễn viên không phù hợp, nên nhìn chung dễ bị xem nhẹ, đôi khi nhạt nhòa do những điểm kém cỏi cứ lòi ra mồn một, khán giả khó mà thấy cái gì hay đằng sau.
Nhưng may mắn là vẫn còn sót lại 1 số tình tiết không bị ảnh hưởng, cái khúc Khánh ngất xỉu xuống cái huyệt mới đào rồi cơn mưa lớn kéo tới nuốt chửng anh ta, rồi 1 ma nữ vác nguyên cái lưới sắt lấp lại được làm sống động và mạnh mẽ.
Ánh sáng phim kinh dị tới lúc này mới thực sự le lói.
Thứ 3,
Khá giống như mấy phim của Victor Vũ, phim của Đãng cũng đi vào xu hướng khai thác quang cảnh. Các quang cảnh được chọn trong phim khá đẹp và gợi cảm hứng.
Phần này đánh giá là làm tốt, dù chỉ là mồi nhử không ăn nhập gì với phần còn lại.
… NÓI VẬY CHỨ CÁI TỆ THÌ VẪN CÓ!
Thứ nhất,
Phong cách và nội dung phim trong Con Ma Nhà Họ Vương làm mình nhớ tới bộ phim đầu tay của đạo diễn Đãng, tựa là Chuột, thuật lại quãng thời gian trốn chạy của 1 tên tội phạm từ miền quê lên Sài Gòn, lận đận 5-6 ngày rồi mới ra đầu thú.
Quãng thời gian cơ nhỡ này được Đãng vẽ lại rất chân thực và khơi gợi lòng người. Mình nhớ là phim này được phát 2-3 lần gì đấy trên TV, lần nào mình cũng coi hết vì thích bài hát trong phim.
Ngẫm thấy thời đó mới ra phim, điều kiện thiếu thốn mà Đãng lại làm được 1 bộ phim chất như vậy, còn bây giờ dư dã điều kiện, muốn gì có đấy thì ý tưởng dù có, cũng thể hiện khá rối rắm, và thiếu thu hút.
Thứ 2,
Con Ma Nhà Họ Vương chẳng biết vì mục đích gì, mà ‘bóc lột’ các cảnh đồng tính nhạy cảm khá nhiều.
Mình không phản đối vấn đề đồng tính, thật ra quan hệ giữa Nam và Khánh khá là dễ thương, nhưng việc sử dụng các cảnh cởi áo khoe body giống như con dao 2 lưỡi vậy, sử dụng nhiều quá có thể quay lại cứa cổ đạo diễn như chơi và như đã nói trên kia thì việc này ‘chèn ép’ quá nhiều thứ.
Thứ 3,
Từ cái điều thứ 2 dẫn sang cái điều này, Huy đúng là tên biến thái, nhưng nên cho ai đó lồng tiếng cho anh này để còn thấy chất tội phạm bản năng trong người, chứ đằng này tên biến thái có chất giọng cứ như bị sứt môi, lời thoại thì nghe nguy hiểm sắc lẹm nhưng trúng cái tông giọng yểu điệu thành ra nghe thấy nản gì đâu.
Đã vậy còn pha vào mấy màn chất vấn để thể hiện sự nguy hiểm, bệnh hoạn rồi lấm tấm mấy cái triết lý bia hơi. Quá lạm dụng và không cần thiết! Đa phần phim rạp VN vẫn chưa đủ trình để nói triết lý cuộc sống đâu.
Nếu không là người tôn trọng phim của Đãng, chắc đã phải bỏ về giữa chừng.
Con Ma Nhà Họ Vương nhìn chung không được lòng khán giả vì đã làm thất vọng công người ta chờ đợi ở 1 bộ phim kinh dị Việt Nam có poster khá là ấn tượng, nhưng nếu nhìn chi tiết sẽ thấy nỗ lực của Đãng trong việc hướng tới đẳng cấp kinh dị của Hollywood ở bố cục, ý tưởng và 1 số không gian phim tạo ra.