May là không phải Tèo Anh

Vừa xem xong Tèo Em, hình ảnh đẹp, bản chuẩn, khỏi phải chê.

Phải nói 1 điều… đây là bộ phim có nhiều tình tiết hài nhất trước giờ mình xem, hài từ đầu tới cuối.

Thế Tèo Em có gì?

Có Thái Hoà,

Anh Hoà cách đây chừng 2 năm làm mưa làm gió phòng vé nên thời điểm đó show phim của ảnh đắt như tôm, ra phim nào gom tiền phim đó, tất cả nhờ nhan sắc hài bẩn bựa của anh.

Hollywood có Jim Carrey diễn xuất độc đáo chỉ bằng cơ mặt, thì Thái Hoà chắc cũng được 6, 7 phần anh này.

Mà trong Tèo Em thì ảnh phát huy tối đa khả năng đó, khuôn mặt giả đần đần cộng thêm lời thoại ứng biến rất nhạy bén, hài hước làm khán giả lúc đó cười bần bật trong rạp.

Nhưng cái hay nhất là trong Tèo Em, anh Hòa khiến người xem trải qua nhiều thái cực cảm xúc.

Lúc ngố ngố ngu ngu không thể chịu đựng, kèm thêm mấy trò “mất d*y" câu giờ khiến Tí phải kéo dài chuyến đi mà bình thường chỉ mất 5 tiếng thành vài ngày.

Quả thật buồn cười nếu bạn ở ngoài cuộc, nhưng thử đặt mình vào vị trí của Tí coi. Thiệt chứ mình là Tí có khi đã nổi điên rồi đập Tèo phọt máu.

Cũng vì vậy mà bạn lại sẽ có lúc phải mủi lòng vì thấy xót, thương, tội cho người đàn ông có vấn đề tâm thần ấy. Hồi xưa còn nhỏ mình từng biết và nói chuyện với 1 người như vậy, có lúc giỡn rất quá đáng với người ta. Giờ bồi hồi nghĩ lại thật sự thấu cảm và thấy Thái Hoà đóng Tèo quá giống luôn.

Về căn bản, anh Hòa làm rất tốt vai trò gây cười liên tục cho khán giả, nhưng cũng làm cho người ta thấy thương vì tấm lòng trong sáng của anh.

Rồi có gì nữa?

Johny Trí Nguyễn, dĩ nhiên không thiếu anh này vì phim này ảnh vai chánh mà. Ai không thích anh Johny thì thôi bỏ qua đoạn nói về ảnh nhé, nhưng khuyến khích xem luôn vì Johny đợt này có 1 cái mình thấy rất hay.

Hẳn nhiên nếu bạn nói trong Tèo Em, ảnh diễn hơi cứng thì cũng đúng, nhưng…

Cái lúc chứng kiến ảnh đối đáp với bà chủ khách sạn Cô Hồng thì đúng chuẩn dân miền Tây, kiểu ngây ngây tếu tếu khó diễn tả lắm, nhưng nghe là nhận ra liền (sẽ share đoạn này trên fanpage của Blog để bà con thưởng thức chơi, hài lắm).

Mà mình nói diễn vậy mới hay, lời thoại vậy mới chất, làm người ta thấy nhớ thấy thân quen, chứ thoại mà cứng quá nghe khó vô lắm, đã vậy ác cảm luôn với diễn viên đó không chừng.

Đôi khi Tí đối xử hơi ác với Tèo, không dưới 2 lần Tí buông lời cay đắng “Mày là thằng con nuôi” dành cho Tèo, nói chung ở vị trí của Tèo, mặc dù bị tâm thần, nhưng cũng cảm thấy hơi hơi tủi thân.

Còn ở vị trí của Tí, như nói trên kia, đúng là khó hình dung ai có thể chịu nổi khi ở cùng Tèo.

Đáng ra Tí có thể dứt khoát với Tèo ngay từ đầu, nhưng đúng là có sợi dây ràng buộc vô hình cho 2 anh em nhà này mà lý do phần nhiều là từ… đạo diễn :v

May mắn là về gần cuối phim Tí mới hiểu ra và yêu thương Tèo nhiều hơn, nhận Tèo làm em ruột chứ không phải em nuôi nữa.

Có lẽ đi tới quyết định này cũng nhờ Tèo xả thân cứu Tí không bị cá sấu đớp, đoạn coi vừa mắc cười vừa cảm động.

Chuyến phượt trời ơi đất hỡi của 2 anh em cũng kết thúc tại nhà “cô dâu", Tèo tiếp tục làm nhặng xị hôn lễ đang diễn ra khiến nhà trai nhà gái không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng kết thúc vẫn làm mát lòng khán giả.

Nhìn chung, Tèo Em có kết cấu tương đối đơn giản, có phần giống mô tuýp của 1 bộ phim Hollywood từng được trình chiếu nhưng đặt trong bối cảnh Việt Nam.

Người xem được thưởng thức khung cảnh miền quê xanh tươi trong suốt hành trình trên chiếc xe “không ai thèm đăng kiểm” của Tèo, rồi cũng dễ dàng bức xúc, sẵn sàng đập phá vì không chịu nổi những trò khó ưa Tèo gây ra, và cuối cùng là sự mãn nguyện khi nhìn Tèo có một cuộc sống suôn sẻ cùng anh Tí vào cuối phim.