Forrest Gump: CHẠY, CHẠY, CHẠY... không vì bất cứ lý do gì

Một chiếc lông màu trắng bay khắp nơi trong nền nhạc du dương rồi từ từ đáp xuống 1 đôi giày lắm bùn của một anh chàng đang ngồi trên băng ghế chờ xe buýt.

Anh bạn nhặt lấy chiếc lông kẹp vào giữa một cuốn sách trẻ con, tiện tay giở hộp socola quà tặng và bẻ vài miếng có trong đó. Anh ta là Forrest Gump (Phô Rét Gâm).


Một phụ nữ da màu bước đến ngồi bên cạnh, anh ta dành lời khen cho đôi giày của cô, từ đó cuộc trò chuyện bắt đầu. Bằng chất giọng mộc mạc, anh chàng kể cho cô gái về cuộc đời mình… 1 quãng đời mấy mươi năm, 1 quãng đời phi thường...

Xem luôn không cần đọc tại link này

Khởi đầu là 1 đứa bé với đôi nẹp kẹp quanh chân để hỗ trợ đi đứng vì cậu ta mắc chứng bệnh cột sống, nhưng không chỉ vậy, cậu còn là 1 đứa bé thiểu năng với IQ 75, quá thấp để được đối đãi như 1 đứa bé bình thường.

Nhưng cậu có 1 bà mẹ phi thường, dù đứng trước sự thật là đứa con trai của bà sẽ chẳng thể so sánh với những đứa trẻ khác, nhưng bà vẫn khẳng định trước con mình là:

Để đổi lại việc đứa con tội nghiệp được học trong trường như bao đứa trẻ khác, bà không ngần ngại “qua đêm" với gã hiệu trưởng ám mụi. Và rồi cơ hội đến trường cũng tới với Forrest Gump.

Trên chuyến xe buýt đến trường, lần đầu tiên cậu ta gặp được Jenny, cô gái quan trọng suốt cuộc đời mình nhưng số phận của 2 người hoàn toàn không êm đẹp.

Jenny và Gump trở thành 2 người bạn thân thiết.

Gump bị lũ trẻ xấu ném đá, đầu loang vết máu, Jenny hét to kêu Gump chạy đi, chạy thật nhanh vì bọn chúng đuổi theo Gump bằng xe đạp.

Gump chạy, lết từng bước với đôi chân nẹp mà cậu được bác sĩ gắn vào lúc trước, hoảng loạn cứ tăng cao khi lũ trẻ kia đuổi theo kịp Gump, chỉ còn cách vài bước nữa thôi là cu cậu sẽ bị tóm.

Nhưng….

Đôi nẹp ở 2 chân cậu vỡ ra, tất cả ốc vít, da đệm trong đó đều rớt ra ngoài, thốn tim làm sao vì bất cứ ai trong tình huống đó đều nghĩ cậu sẽ ngã quỵ, ấy mà cậu bức tốc chạy nhanh như 1 cơn gió, để lại đám trẻ kia đằng sau với 1 đám bụi mịt mờ.

Và cứ vậy, Gump chạy chạy chạy… như 1 dấu hiệu cho cuộc đời sau này của mình.

Cậu vẫn tiếp tục bị ném đá khi lũ trẻ ngày nào giờ đã lớn, Jenny vẫn gào lên bảo cậu chạy đi, nhưng chúng không còn đuổi theo cậu bằng xe đạp nữa, lần này là chiếc xe hơi to khoẻ, và khi ấy Gump cũng đã quá quen với những cuộc rượt đuổi như thế này.

Cậu vẫn chạy, và lần này cậu chạy thẳng vào sân tập bóng bầu dục của trường. Chạy tới nỗi huấn luyện viên phải tự hỏi là ai đây và ngay lập tức đưa cậu vào đội bóng chỉ với riêng khả năng chạy vô địch thiên hạ thời đấy.

Gump thành công khi lần lượt tham gia và giúp đội tuyển trưởng và tuyển quốc gia giành được chiến thắng trong cuộc thi bóng bầu dục, và có cơ hội gặp gỡ Tổng Thống Hoà Kỳ ngay trong độ tuổi còn đi học, lúc này Gump đã vào đại học.

Tôi thấy bất ngờ và cảm phục khi con người này đã vươn tới trình độ học vấn như vậy với xuất phát điểm cực thấp.

Ngày tốt nghiệp, một sĩ quan đến bên Gump, thế là Gump bén duyên với quân đội sau khi ra trường.

Anh quen Bubba, một đồng đội da đen hành nghề đánh bắt tôm từ nhiều đời ông ba cha mẹ đến cả đời anh, nhưng phải sống những quãng đời cơ cực.

Bubba luôn miệng nói về tôm với Gump và ý định mời Gump về làm thuyền phó sau khi giải ngũ. Bubba là bạn chí cốt của Gump lúc đấy, và anh bạn này có ý nghĩa rất nhiều với cuộc đời Gump. 

Gump và Bubba đến Việt Nam tham gia vào cuộc chiến, cả hai gặp trung uý Dan, một người có gia đình 3 đời làm sĩ quan quân đội với cùng 1 cảm hứng “hy sinh trên chiến trường" và rất vinh danh vì điều đó.

Dan là người hết mực vì binh sĩ, và nguyện cùng đồng đội hy sinh chứ không muốn chỉ riêng mình sống.

Trong một quang cảnh hành quân bình yên dưới những cơn mưa xối xả, Gump tiếp tục viết thư cho Jenny, dù cô bạn gái thuở nào giờ đã thay đổi, có hướng đi khác hoàn toàn Gump, mong muốn nổi tiếng nhưng lại lang bạc biểu diễn cùng các nhóm nhạc vô danh.

Trước khi chia tay Gump, vẫn không quên dặn anh nếu thấy việc gì không ổn, thì hãy quay mặt chạy, chạy thật nhanh như anh từng làm.

Trở lại với Gump, người ta nói bình minh luôn báo hiệu nguy hiểm, Gump và các đồng đội bị tấn công, nhiều trong số đó bỏ mạng tại chiến trường, Gump quay đầu chạy, chạy thục mạng để rồi nhận ra anh bạn Bubba đã không còn bên mình.

Gump quay lại, nhưng anh chỉ tìm được những đồng đội khác và cõng họ đến 1 vị trí an toàn, Gump tìm được Trung uý Dan nhưng bị phản đối quyết liệt vì Dan không thiết sống khi đồng đội chết hết. Gump cõng Dan quay lại ví trí an toàn và 1 lần nữa đi tìm Bubba.

Bubba qua đời vì vết thương quá trầm trọng.

Cả tiểu đoàn sau đó được chuyển đến một khu vực an toàn của quân đội Hoa Kỳ và tận hưởng các dịch vụ chăm sóc đặc biệt của nơi đây. Gump bị thương ở vùng gần lỗ hậu, còn trung uý Dan bị cưa 2 chân, liên tục khóc vì cảm thấy vô dụng và hận Gump vô cùng vì không để anh chết trên chiến trường, vì đó là số mệnh của Dan.

Tại đây Gump phát triển khả năng chơi bóng bàn của mình, nhanh chóng trở thành "độc cô cầu bại" với sức tập trung không thể tin nổi vào trái bóng, điều duy nhất được dạy khi anh hỏi người ta “Tôi có thể chơi gì ở đây?”

Gump nhận được huân chương danh dự từ Quốc Hội và nhanh chóng tìm trung uý Dan để tự hào một chút, nhưng Dan đã được đưa về Mỹ để bắt đầu cuộc sống khác. Hãy nhớ anh chàng này vì Gump và Dan, cả 2 đã tạo nên câu chuyện đầy cảm hứng sau đó.

Gump lúc này cũng trở về nước và nhanh chóng trở thành 1 thần tượng được mến mộ trên toàn nước Mỹ, anh cũng được dịp phát biểu tại quảng trường nhưng bị ngắt tiếng khi nói lên cảm nghĩ của bản thân về cuộc chiến tại Việt Nam, có lẽ nhà làm phim đã khéo léo che đậy những lời nhạy cảm này.

Gump gặp lại Jenny ngay tại đó, cả 2 có cuộc trò chuyện, trước khi Jenny tiếp tục cuộc phiêu lưu lạc lối của mình. Sẽ có lúc bạn thấy Jenny tuyệt vọng đến mức muốn từ bỏ sự sống vì cô nhận ra cái bẫy cuộc đời mình vướng vào, nhưng cô vẫn có 1 kết thúc có hậu, sẽ kể tiếp ở phần sau.

Gump bắt đầu chuyến lưu diễn bóng bàn của mình ở các quốc gia khác và giành lấy vinh quang cho tổ quốc.

Trong 1 dịp mừng năm mới, Gump đã gặp lại Dan, chàng trung uý lúc này rất thảm hại, ngồi trên chiếc xe lăn và xui thế nào trượt xe xuống cầu thang, 2 người đi cùng nhau đi từ. Giây phút mừng năm mới thật nhiều suy nghĩ với Dan, anh nhìn xa xăm chứ không rõ nhìn đi đâu, Gump vẫn ở đấy ăn mừng cùng Dan, cho đến khi Gump ngồi ngẩn ngơ khi Dan ấu yếm cùng 1 ả gái điếm, 1 ả khác tiến tới Gump và bị đẩy ra.

Phải nói khả năng giữ gìn trinh tiết của Gump tới tuổi đó rất đáng nể.

Dan cũng quăng ả còn lại xuống xe lăn khi nghe ả còn lại hỏi mình “Gã này có phải thằng ngốc không?”, Dan tức giận vì nếu ai đó nói Gump ngu ngốc, nó cũng giống như nói Dan què quặt vậy, đó là sự sỉ nhục, mặc dù 1 người ngốc và 1 người què là có thật. Gump kể lại lời hứa với Bubba, nhưng vì Bubba đã mất, nên Dan nếu muốn có thể làm thuyền phó.

Gump xuất ngũ, quay về tìm mẹ, nhưng cũng nhanh chóng lên đường thực hiện lời hứa.

Gump tìm đến gia đình của Bubba, đứng trước mộ Bubba nói vài điều, rồi bỏ toàn bộ số tiền mua 1 chiếc tàu cũ, không quên đặt tên là Jenny và bắt đầu đánh bắt tôm.

Dĩ nhiên mẻ lưới đầu tiên của anh bạn không có gì, nhưng Gump vẫn kiên trì đeo bám ngày qua ngày, rồi một lần về ngang bến cảng, anh thấy Dan đang ngồi ngay đó.

Hai người cùng ra khơi đánh cá, Dan thể hiện mình có tài chỉ huy, đầy kiến thức và kinh nghiệm, lần nào tàu bẻ hướng đến chỗ Dan chỉ, cũng gần như không có con tôm nào cả. Mẹ Gump qua đời thời gian này, để lại mất mát lớn trong con người anh.

Rồi bão tố nổi lên, Dan ngồi trên cao, buông lời thách thức trong cơn bão để rồi ngày hôm sau, truyền hình đưa tin hàng loạt con thuyền cập bến đã bị bão phá huỷ, riêng chỉ còn 1 chiếc duy nhất còn sót lại mang đầy tôm cá là tàu Jenny của Gump & Dan, cả 2 bắt đầu thu hoạch tốt hơn.

Rồi nhanh chóng trở thành triệu phú, sở hữu hơn 10 chiếc Jenny.

Trở lại với hiện tại, một ông mập nghe chuyện Gump kể nãy giờ cũng hết hồn và lấp bấp không tin mình đang nói chuyện với 1 triệu phú, ông này nhanh chóng bỏ đi, không quên dành lời dè biểu khinh bỉ dành cho Gump vì 1 người nói năng chậm chạp như vậy sao có thể là Gump nổi tiếng kia cơ chứ.

Vậy là chỉ còn mỗi 1 bà già ngồi nghe phần còn lại của câu chuyện.

Câu chuyện tiếp tục...

Gump cũng rời khỏi việc kinh doanh, để lại toàn bộ cho Dan quản lý. Gia đình Bubba được hưởng số tiền rất lớn đủ để thay đổi cuộc sống của họ mãi mãi. Gump đóng góp tiền xây dựng các công trình công cộng, Dan đầu tư vào 1 doanh nghiệp kinh doanh hoa quả mang tên Apple.

Cả 2 vẫn giữ liên lạc.

Gump gặp lại Jenny khi cô không còn chốn nào để đi, nhưng cũng nhanh chóng rời khỏi Gump sau 1 đêm mặn nồng cùng Gump, vì trước đó Gump có hỏi Jenny có muốn lấy anh không, Jenny phân vân không trả lời dứt khoát.

Gump không tìm thấy Jenny, ngồi thẩn thờ, từ từ đứng lên và bắt đầu 1 hoạt động kéo dài suốt 3 năm gây cảm hứng cho hàng triệu người, báo đài theo dõi liên tục động tĩnh của Gump.

CHẠY BỘ SUỐT 3 NĂM LIỀN KHẮP NƯỚC MỸ… với không lý do nào cả.


Hàng loạt tình huống buồn cười diễn ra trên đường đi của Gump, như khi các phóng viên hỏi Gump về lý do cho việc này, hay 1 một anh bạn nào đó vì ngưỡng mộ Gump mà quyết định đi theo hành trình đó,...

Hình ảnh này thực sự gây cảm hứng vì không phải ai cũng có thể gây chú ý và làm hàng triệu người thán phục và theo dõi mình như vậy. 3 năm trôi qua, rồi Gump cũng quyết định dừng lại vì mệt mỏi. Gump trở về, và quay lại hiện thực lúc đang kể chuyện.

Gump nhận được 1 bức thức từ Jenny sau 3 năm, Jenny hẹn gặp Gump và muốn mang 1 món quà đến cho anh. 1 đứa bé mang tên Forrest, đứa con trai của anh và Jenny sau đêm đó, Jenny quyết định ra đi và tiết lộ cho Gump biết mình mắc 1 chứng bệnh không thể chữa được.

Gump bần thần vì không nghĩ mình lại có con, hỏi ngay Jenny đứa bé có thông minh không vì Gump không muốn nó ngốc như cha mình nhưng cũng vui mừng và nhanh chóng đến bên con trò chuyện.

Gump đám cưới cùng Jenny, nhưng không lâu sau đó Jenny qua đời vì căn bệnh. Gump ở lại 1 mình chăm sóc con trai, đứng trước mộ Jenny gửi bức thư của con trai đến mẹ.

Gump đưa con trai đi học, thằng bé đón xe buýt như Gump đón khi xưa.

Câu chuyện kết thúc mỹ mãn cho cuộc đời của 1 người đàn ông có IQ 75, bị bạn bè hiếp đáp đến hành trình trở thành anh hùng chiến tranh và 1 tỷ phú.


Chiếc lông đáp xuống giày Gump lúc đầu giờ bay đi 1 lần nữa sau khi câu chuyện của Gump được kể lại hết. Bay đi như một lời chúc tốt đẹp cho Gump và mang may mắn cho 1 người tiếp theo như Gump chẳng hạn...