Nhưng đấy là ở VN!
Không hiểu vì sao người ta dịch CI là Điệp Viên Không Hoàn Hảo, có lẽ trong phim có Bob (The Rock) là điệp viên và từ “hoàn hảo" được gửi gắm không dưới 5 lần: “Bạn có thể không hoàn hảo, nhưng bạn có thể tìm ai đó để khiến mình hoàn hảo".
Oh, one nice sentence!
Tất nhiên Jet (Kevin Hart) không phải là điệp viên, nên chắc đấy là cớ sự người ta tạo nên cái tên không liên quan này.
Chứ còn gì nữa!
CI biến The Rock huyền thoại thành điệp viên Bob Stone.
Bob tìm lại người bạn “gặp 1 lần trong đời" của mình là The Golden Jet (Kevin Hart) để tạo dựng lòng tin nhằm làm cho Jet giúp mình truy cập 1 tài khoản bí mật.
Jet trước đây là người từng “che hàng" cho Bob trong lần cậu béo trần truồng giữa phòng thi đấu.
Jet sau đó rơi vào hoàn cảnh không khác gì “con đặt đâu cha mẹ ngồi đấy", chả biết gì chỉ biết nhìn.
Bob lại còn thể hiện bản chất tốt xấu khiến người trong cuộc khó đoán.
How khó đoán, babe?
Thực tình Bob có thể đã giết đồng sự của mình trong lần công tác cách đó vài tháng, trốn chui trốn nhủi, và lần này có khả năng Jet cũng lên dĩa theo cùng 1 cách.
Ngược lại, Bob hoàn toàn có thể là người vô tội, và người buộc tội Bob hẳn phải là người có tội.
Người có tội ban đầu nếu không có tội thì không phải là người có tội mà người có tội là người buộc tội người có tội.
Vậy ai là thủ phạm thực sự?
Cái hay của CI nếu bạn xem, nằm ở việc dù có kịch bản đơn giản, dễ cười nhưng vẫn khiến Jet, dù muốn dù không, vẫn rơi vào tình huống đã rồi một cách tự nhiên tiện như chơi, không biết đã “vào khi nào” và “rút ra làm sao”.
--------------- [Pause] "Này, trả lời ai là thủ phạm đi chứ?"
"I'm sorry, no one care :((" [Play] ---------------
Và người xem không dễ gì phân biệt liệu Bob có đang lợi dụng Jet hay thực sự coi anh là bạn nếu chưa coi tới tận cuối phim.
Khả năng “ép người quá đáng" của Bob vẫn luôn tồn tại đâu đó trong đời sống, lâu lâu bạn có thể là người bị đặt chung mâm với Jet, hoặc chính bạn đặt người ta vào mâm như Bob.
Mình tin đó là đẳng cấp của nhà làm phim, ép mà như không ép, không ép mà như ép. Tự nhiên thấy... thèm nước mía.
CI trước hết đề cao tình bạn và tư tưởng #ngưng_ngược_đãi đối với những cá nhân không may #sinh_ra_để_ngược_đãi. Nhưng cách thể hiện ý tưởng này có hơi gượng gạo, cứng nhắc như dàn cơ bắp của The Rock vậy.
Tự hỏi sao phải cần tới quả xé quần áo?
CI còn giúp tìm lại ánh hào quang cho Jet, 1 thần tượng trung học nhưng vài năm sau trở thành kế toán viên ngán đời.
Mấy phim Mỹ gần đây hay thích làm việc đó, ý tưởng “dựng cờ” 1 ông già trung niên có vẻ làm nhiều người thích thú. Cũng đúng, chính mấy người này mới là audience của CI mà.
Nhìn chung CI (Điệp viên không hoàn hảo) là một bộ phim giải trí (*) chỉ vậy thôi.
(*) hơn hẳn đa số phim VN :))))