49 Ngày - 3 Tình cảm quan trọng của một đời người

Những gì đã qua sẽ không thể cứu vãn, nhưng có thể giúp chúng ta sống tốt hơn nếu vượt qua.

Đó là thông điệp rõ ràng mà 49 Ngày cố gắng truyền tải cho người xem đến tận phút cuối cùng của bộ phim.

Đây là lần thứ 2 mình xem lại phim này trên Fim+, lần đầu tiên thưởng thức là lúc phim vừa ra rạp vào tháng 09 năm 2015. Cảm nhận giữa 2 lần xem vẫn “nồng độ” như thuở nào dù khoảng thời gian cũng là điều đáng để nói.


49 Ngày khai thác mạnh mẽ tài năng gây cười của Trường Giang khi liên tục đặt anh vào những tình huống oái ăm ngay đầu phim và trải đều suốt những phân đoạn sau đó.

Là người rất tự hào về người con gái mình đang yêu, dẫu trước đó cuộc sống của anh chỉ là sự cô đơn do cha mẹ mất sớm, nhưng cũng nhanh hụt hẫng trong chốc lát vì sau giây phút thăng hoa là màn chia ly vội vã.


Rồi hỡi ôi khi đêm tàn trăng lên, vừa đặt chân vào ngôi nhà xinh đẹp của mình anh lại nhận ra đồ đạc vốn đã không còn gì giờ cũng chẳng còn chi. Thôi thế đi chết cho xong! Ra bờ sông làm phát.

Vậy mà muốn chết cũng không được, cám ơn bác sĩ đã cứu sống anh nhưng lời nói vô tư của bác sĩ làm anh hối hận vì còn sống hơn là đã chết.


Đã thế còn bị mấy con ma chết yểu này đeo bám, chịu làm sao nổi khi chúng liên tục nhập thể vào anh làm trò.


Sau tất cả… không phải hài hước, đây mới là thứ để lại nhiều suy nghĩ nhất cho người xem.
Và mỗi chú ma, đều mong anh bạn này giúp mình hoàn thành nguyện vọng sau cùng trước khi biến mất trong vòng 49 ngày. Từ đó những câu chuyện thương tâm dần được mở ra.

Khi Trường Giang thực hiện chuyến du hành quay ngược thời gian, mình và chắc là bất cứ ai có thiện cảm cho 49 Ngày, đều hy vọng những hồn ma kia có thể sống lại như 1 kỳ tích. Phim mà, cứ làm chuyện không thể thành có thể đi, ai nói gì mình đâu.

Nhưng Nhất Trung (đạo diễn phim 49 Ngày) thì nói KHÔNG. Họ vẫn sẽ là những hồn ma, đó là những gì đã xảy ra, và không có phép màu nào thay đổi được, dù chỉ là phim.

Nó làm chúng ta phải suy ngẫm, lưu lại cảm xúc trong từng người, khiến chúng ta phải nghiêm túc hơn cho những mối quan hệ tình cảm gần gũi nhất của mình...


Tình vợ chồng


2 con người chung sống bên nhau cả cuộc đời, ấy mà vì không dám nói ra mình bị bất lực, người chồng đã làm cô vợ phải đau đớn mà đi tới quyết định tự vẫn.


Sao lại thế? Vì khi ấy cô vợ bị ruồng bỏ thật đáng thương, ai mà chịu nổi những lời cay nghiệt mà người khác dành cho mình, nhất là phải nghĩ tới cảnh người mình thương yêu trong vòng tay kẻ khác.
Nước mắt nhạt nhoà rơi, đôi môi cắn chặt. Thế là xong 1 cuộc đời.

Dẫu nhận được sự tha thứ từ người vợ, nhưng rốt cuộc để lại vết thương khó quên cho cả 2.

Tình yêu má dành cho con


Dù con có những sai lầm làm má buồn lòng, nhưng rốt cuộc có phụ huynh nào mà không thương con cái.


Bởi vậy má tha thứ cho con, mong con về với má, nhưng chỉ 1 chút nông nổi, con đã làm má mất con vĩnh viễn.
Để lại thương xót khôn nguôi trong lòng người mẹ, chẳng biết dựa vào đâu khi tuổi đã về chiều. Có lúc điên dại vì nhớ con, lại tự đổ lỗi cho bản thân chứ chẳng ai khác.

Tình anh em


Dù cả 2 anh em trong 49 Ngày không ai có lỗi, nhưng cái chết của người anh cũng lấy đi phần nào ý chí sống còn của cô em gái.


Đã bao năm rồi 2 anh em cùng nhau trải qua cuộc sống trong căn nhà đó, nhưng ngày nằm cạnh nhau kể cho anh nghe chuyện cổ tích. Thế rồi em mất anh!
Dù anh không có được ý thức như người bình thường nhưng anh vẫn là người anh quan trọng của đời cô.

49 Ngày làm người trong cuộc lẫn khán giả xem phim phải thổn thức nhìn lại bản thân mình, xét đến từng góc cạnh xem mình đã đối xử như thế nào với người bạn đời, với cha mẹ hay anh em của mình, để trân trọng hơn trước khi quá trễ như các nhân vật trong phim.

Kết cấu của 49 Ngày đến đây khá tốt khi vừa làm tốt phần nội dung mà còn khai thác rất hiệu quả phần hình khi đưa con mắt của người xem dán vào những cảnh quan tuyệt đẹp của Đà Lạt thơ mộng, hơi lanh thanh thoát cứ như được thổi nhẹ nhàng vào vầng trán.


Hoặc được bơm thêm tiếng cười qua hình ảnh 2 thanh niên “rỗi hơi” câu cá từ sáng tới chiều, câu everywhere này chứng kiến những màn khổ sở của anh từ đầu tới cuối, từ lúc nhảy cầu đến khi làm những trò biến thái.
Hơn 20 ngày còn lại, Trường Giang ở 1 mình mà không có bầy ma bên cạnh, anh dần nhận ra cuộc sống quý giá hơn mình nghĩ, với những gì đã trải qua, anh tự tin hơn, tràn ngập sức sống hơn để bật tung cánh cửa đón ánh nắng trời sáng sớm...