Ok, xem này…
Mỗi sáng bạn tạm biệt pet cưng của mình rồi, khóa cửa để chúng ở nhà rồi bắt đầu đi làm. Mỗi ngày với bạn đều như thế nhưng với chúng thì không.
Có những đứa như con chó Max ngồi đấy chờ bạn cả ngày và coi đó là 1 NHIỆM VỤ LỚNNNNN mà nó tự đặt ra cho mình.
Lòng trung thành quả nhiên không có chỗ chê.
Nhưng… có những đứa thì là cả thảm họa........
Bắt đầu từ con mèo này.
Đúng là bọn mèo chảnh chọe. Thế con chim này?
Rất đỏng chảnh và sang chảnh, cô ấy là 1 idol chó trong những phim hoạt hình có chó, 1 kiểu chó hoàng gia với bộ lông lộng lẫy trắng muốt, bốn chân cao ráo, bước đi mặt lúc nào cũng ngẩn lên, là pet yêu thích của các cô em quý tốc hoặc nữ hoàng.
Và tất nhiên thứ âm nhạc nó xứng đáng hưởng thụ phải là những bài không lời kinh điển của Betthoven, Bach hoặc ai đó.
Nhưng thời thế thay đổi rồi…
Bây giờ chủ vừa đi là nó tắt ngay ‘điệu buồn phương nam’ rồi xập xình trong tiếng lình bình, quẩy như chưa từng quẩy. Điệu nghệ lạ lùng! Nhưng hãi nhất vẫn là con này!
Nhìn thật cưng với dáng be bé và khuôn mặt siêu đáng yêu. Nó đáng ra là 1 con pet cưng ngoan ngoãn nhưng vì bị chủ ruồng bỏ nên nó quay sang lập hội tiêu diệt con người.
Nó là ý chí của đám thú bụi đời, là đại ca, là đầu đảng thủ lĩnh của cá sấu, chó bull mặt xệ, độc xà karaoke, và tùm lum thứ khác.
Vậy mà ẩn sau đôi mắt lông lanh và bộ lông trắng muốt và 2 cái răng cửa xinh thế kia là 1 gã bặm trợn thật sự.
Con này nó dai như đỉa.
Nó đuổi kẻ thù chạy trói chết, rơi xuống cống rồi mà còn chưa tha.
Nó tập hợp mấy con khác rượt mấy con kia điên cuồng, làm nên cảnh bách thú hội tụ hoành tráng trên cầu.
Nó tinh ranh như mấy tay khủng bố...
Nó……………… Nó…… PHEWWW, nói về con này mệt quá.
Mà dẫu sau cuối cùng nó cũng trở thành 1 con thỏ trượng phu… và được yêu thương đúng cách.
Muốn kể nhiều hơn cho bạn về những con pet 2 mặt như thế này trong Đẳng Cấp Thú Cưng (còn nhiều lắm) nhưng có lẽ bạn nên tự mình thưởng lãm thì hơn vì bây giờ tới phần quan trọng mình muốn nói nãy giờ rồi.
Chính điều này mới phân biệt đâu là phim hay và dở, đâu là đẳng cấp giữa phim Hollywood và phim Holly-shit.
ĐÓ LÀAAAAA
ĐÓ LÀAAAAA
ĐÓ LÀAAAAA
LÀ Ý TƯỞNG VÀ KỸ THUẬT SỬ DỤNG TRONG PHIM
Đấy mới là cái chất của 1 bộ phim hay, đáng học hỏi!
Nếu coi các nhân vật trong phim là những phần mềm với những chức năng khác nhau, thì ý tưởng chính là hệ điều hành, là nơi để chạy các phần mềm kia trơn tru, là kịch bản để từng nhân vật thể hiện đất dụng võ của mình.
Mình coi phim này xong thì nhận ra vài công thức đơn giản cơ bản mà các nhà làm phim nước ngoài hay làm, làm tới làm lui riết quen tay. Nhưng không vì vậy mà chán. Hãy xem thế nào.
1. Cách giải quyết tình huống xung đột
Như hồi xưa (tức là cách đây mấy bữa) có viết về phim Ice Age 5, trong đó mình khen mấy nhà làm phim ở chỗ thể hiện được phương pháp giải quyết tình huống xung đột vô trong phim rất điêu luyện, rồi sẵn tiện liên đới nó với câu chuyện của Thành Cát Tư Hãn.
Bạn còn nhớ? Tốt.
Ở đây cũng vậy đó, khi 2 con chó Max và Duke đối chọi nhau vì muốn giành lấy tình cảm của cô chủ Katie.
Trong khi Max còm cỏi nếu so sức mạnh thì không thể nào bằng Duke đồ tể được, nên cả 2 liên tục hãm hại nhau để giành quyền ‘làm chủ’ căn nhà. Mâu thuẫn này khó giải quyết nếu mỗi bên đều tìm cách đẩy đối phương vào thế bí và giành lợi thế cho mình.
Chỉ đến khi… 1 tình huống phát sinh buộc cả 2 phải đồng lòng vượt qua thì sẽ giải quyết mâu thuẫn lẫn tình huống. Vì sao?
Như đã nói, khi 2 quyền lợi có hướng di chuyển ngược nhau, thì việc hợp nhất chúng về 1 hướng là phương án giải quyết tuyệt vời. Bằng cách nào?
Là vì lúc đó hiềm khích được gạt qua 1 bên để 2 phía tập trung vào mục tiêu trước mắt. Và nếu may mắn sẽ nhận ra những phẩm chất phi thường của nhau, kết thành thông gia… í… kết thành bè bạn.
Ice Age 5 đã thể hiện như thế, và Đẳng Cấp Thú Cưng cũng làm điều tương tự.
Nó làm cho những bộ phim như thế này ngoài tính giải trí, còn đáng học hỏi hơn rất nhiều.
2. Cách lấy tiếng cười từ mỗi nhân vật có trong phim
Xem phim này các bạn có để ý… dù là bất kỳ nhân vật nào, cũng đều mang trong mình khả năng gây cười không?
Mình bất chợt nhận ra điều này khi xem tới khúc chú chó già bị liệt 2 chân sau ‘diễn xuất’, cảnh đó chú chó đang di chuyển và giẫm phải 2 tai của mình rồi té qua té lại.
Khá tự hỏi là bằng cách nào mà qua rất rất nhiều phim như vậy, họ lại khai thác được những điểm đó điêu luyện đến mức xuất quỷ nhập thần.
Có thể điều đó làm mãi cũng chán thật, nhưng việc để ý kỹ từng nhân vật mình thiết kế, khai thác và biến nó thành 1 sự vụ gây cười từ chính đặc điểm của nhân vật thì không phải điều dễ dàng.
Phải quan sát kèm theo trí tưởng tượng dữ lắm mới hình dung ra.
Phần lớn phim hoạt hình gần đây thường sử dụng điều này làm yếu tố lôi cuốn người xem. Bản thân việc xây dựng những con pet 2 mặt, được coi như 1 phần trong bản chất con người, mà vẫn giữ hình hài thú tính của chúng cũng đã mang cái gì đó buồn cười rồi còn gì.
3. Sự góp mặt “cố ý” của những nhân vật có sức ảnh hưởng
Chưa dừng lại ở các nhân vật pet có trong phim, Đẳng Cấp Thú Cưng còn gợi lại 2 hình ảnh thú vị mà đa phần người mê Kungfu Panda đều đã từng coi qua.
Đầu tiên là cảnh Max bị tung bay lên trời, miệng há, lưỡi ẹo theo gió, xem khúc này phải khẳng định anh ấy chôm tư thế của gấu Poo mất rồi.
Kế là bức hình Ricky vĩ đại, con vịt căm thù loài người, gặp người là sấn tới nhưng cũng nhanh chóng lên dĩa luôn, bức ảnh bàn thờ của chú ấy nhìn không khác gì bố vịt của Poo, người nấu mì dưới chân núi.
Gần như phản ứng của chúng ta khi nhìn thấy những kiểu dàn dựng cố ý như vậy là bật cười nhẹ nhè, thấy chút thú vị và hồi tưởng lại những gì mình đã xem.
Đây là kỹ thuật khá hay và từng được sử dụng ở nhiều phim. Phim Việt Nam thì có Để Mai Tính 2, trong đó ta có thể thấy Tí và Tèo trong Tèo em xuất hiện đâu ở gần cuối phim, cảnh đó cũng hài hước phết.
Vậy ra giống như Train to Busan blog từng đề cập, sự thành công của phim nước ngoài dù là hoạt hình hay hành động, đều dựa trên những công thức hoặc phương pháp đã được kiểm chứng nhiều lần qua nhiều phim khác nhau, rồi dựa theo đó mà phát huy ra những bộ phim khác sẽ làm trong tương lai.
Train to Busan đã học hỏi rất tốt điều đó.
Ngẫm thấy VN mình cũng cần dựa trên những yếu tố đó để tạo nên bộ khung vững chải và bền bỉ rồi nâng cao chất lượng phim anh đang trồi sụt khó lường, xem phim VN khó hình dung hết thảy mấy cái vừa đề cập mà chỉ thấy 1 màu mông lung, khó nói thành lời.