Bạn có biết điều tui thích nhất khi đợt này tận mắt xem Hỏa Ngục (Inferno) là gì không?
.
.
.
.
.
.
Ok, đoán là bạn chẳng quan tâm.
Lạm bàn về Inferno 1 tí!
Xét về cảm nhận thì muốn nói là Inferno đã tạo ra 1 cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn và cuốn hút được người xem, dù nhiều người cho rằng là không khác bao nhiêu so với các tập phim cách đây vài năm của giáo sư Robert Langdon (Tom Hanks thủ vai), gồm Mật mã Da Vinci, Thiên Thần & Ác Quỷ.
Cũng đúng, vì Inferno hoàn toàn dựa trên các khuông thước đã có sẵn trong các phiên bản trước mà tạo ra sự kịch tính và hấp dẫn từ đầu đến cuối, bên cạnh đó còn điểm xuyết bằng vài chi tiết lôi cuốn khác.
Phải nói chưa có ai làm được điều đó bài bản như vậy, từ tiểu thuyết lên phim, nó như 1 tấm vé đảm bảo cho thành công của Inferno!
Khuông thước thứ 2 là đưa việc giải mã các bí ẩn ở trên được đặt vào 1 bối cảnh giải cứu cái đó có tính vĩ mô & quan trọng, và thứ đó luôn có khả năng làm kích thích người xem hăm hở tìm hiểu.
2 Phần trước tui chưa coi (dù có đọc sách), nhưng riêng Inferno thì cái vĩ mô nằm ở vận mệnh loài người. Chuyện này khi xem phim rồi bạn thực sự mới thấy rõ.
Khuông thước thứ 3 là chính Tom Hanks, bác già Tom đã quá nổi tiếng với bất kỳ bộ phim nào mình thủ diễn, người ta nói nôm na rằng có Tom Hanks thì phim khó mà lỗ vốn.
Trong năm nay Tom đã thành công với Cơ trưởng Sully rồi thì chẳng có lý do gì Inferno phải là bom xịt cả.
Thực tế đã chứng minh là tui nói đúng… với điều ai cũng biết hahaha.
Chung cuộc, nếu coi Inferno là 1 diễn viên thì cơ bản là diễn tròn vai so với các anh em thế hệ trước của mình, dù vẫn ‘đẹp trai’ nhưng không quá khó đoán.
Ý tui là không quá khó đoán là diễn biến phim khó đoán, chứ ai chưa xem thì vẫn thấy khó đoán thôi à.
Tin tui đi, xoắn tít não, xoắn tít não!
Điều hấp dẫn lớn nhất khi xem Inferno theo suy nghĩ khách quan của tui là cái ý tưởng khởi nguồn của vụ việc.
Chắc mẫm ai nghe rồi cũng sẽ thấy nó liên quan 100% tới thế giới thực của chúng ta và sure 1 điều là ai cũng sẽ thừa nhận điều được nói tới trong đây là đúng, nhưng sẽ rất ngán ngại giải pháp cực đoan mà nhân vật trong đấy đưa ra.
Ý tưởng đó như thế nào? Nếu bạn hỏi, tui cũng mạn phép trả lời…
Phim mở đầu khá làm người xem rối rắm bởi cách cố ý tạo ra sự lệch pha giữa hình ảnh đang diễn ra và lời thoại, mặc dù nó là cách khởi đầu khá gây ấn tượng, báo hiệu trước 1 kiểu phim hack não, nhưng cũng tiện tay làm luôn động tác gây khó hiểu (tức là không biết nó nói cái gì) đối với những người chưa từng biết Dan Brown là vị chư sĩ nào hoặc chưa xem 2 tập phim trước đó, nói chung là chưa có khái niệm gì về vũ trụ mà bị bắt phải hiểu lỗ đen thì là 1 cực hình cho não.
Nhưng tất cả rồi cũng về La Mã, người ta rồi cũng hiểu ‘What this movie is about!” và thở phào nhẹ nhỏm vì cuối cùng hiểu nó nói cái gì, sợ không hiểu rồi lại tuột mất mấy chục K tiền vé, hoặc có đứa hỏi tới “Êh mày coi hiểu gì không?” thì sợ nó chê cười nếu nói “Tau chả hiểu gì cả!”
Ok, turn back!
Bằng cách thống kê một chuỗi số kể ra sự gia tăng dân số của loài người theo cấp số nhân qua từng thời kỳ và cho rằng tới 1 năm nào đó trong tương lai, tổng dân số 42 tỷ người sẽ mở màn cho cuộc đại diệt chủng lần thứ 6 trên trái đất, sau khủng long, rồi abc các loài khác.
Nhưng diệt chủng nên hiểu theo nghĩa là con người tự hoại lẫn nhau chứ chẳng có cục đá nào từ trên kia rớt xuống. Hiểu thế là sai, nên mua vé đi coi cho sáng tỏ đôi mi.
Nên là nghe xong thấy có lý quá, ai cũng nhận rõ con người sinh sôi như thế nào, không khác virus cứ nhân lên nhân lên đến vô hạn.
Và nếu như phải lựa chọn giữa việc “Bật 1 cái CÔNG TẮC giết hết 1/2 loài người… nhưng đảm bảo tương lai không có diệt vong” và việc “Để yên cho chúng tau, mọi thứ như cũ và chờ tới lúc đầy 42 tỷ người thì vượt tầm kiểm soát rồi hẳn tính!”
Thì bạn sẽ chọn cái nào? Sẽ chọn cái nào?
Có 1 lựa chọn được đưa ra và phần còn lại của Inferno là ngăn chặn chuyện đó.
Thành công không? Yes, thành công, vì phía ngăn chặn là bác Langdon nhà ta, nhưng mà không ít người như tui sẽ khắc khoải, cảm giác như không nên ngăn lại thì hơn.
Cái lý lẽ ở đây kì lắm, quyết định của thằng cha tỷ phú tính hủy diệt con người không có đúng hay sai, nó có mặt sai vì yếu tố nhân văn nhân đạo, nhưng có mặt đúng vì giải quyết vấn nạn dân số của con người, chỉ là theo cách hơi bá đạo.
Nên tính đúng sai cứ lửng thửng. Nên cốt chuyện của Inferno là ngăn chặn, còn phán xét đúng hay sai là ở người xem. Lợi hại!
Giờ tui sẽ nói về cái công tắc Hỏa Ngục, nó là cái gì?
Ai từng xem Inferno là biết rồi nên không mua rìu qua mắt thợ, nên mấy bạn xem rồi cứ ngồi đó tưởng tượng mấy đồng chí chưa xem ngồi tưởng tượng về cái từ này.
Ban đầu tui cũng vậy, Hỏa Ngục thực sự là cái tên không cuốn hút gây hiểu lầm khá nhiều cho những ai chưa xem, điều đó còn bị mấy lão đạo diễn làm nặng nề thêm bằng cách tái hiện những hình ảnh trông như A Tu La Địa Ngục Tì đầy ghê rợn và ma mị.
Tui thì nhẹ nhàng tự hỏi “Mấy cái cảnh đó liên quan đếch gì tới dương thế vật chất này???”.
Bạn rõ chỗ này không? Nghĩa là sẽ khó hình dung sự liên quan giữa 18 tầng địa ngục ‘giả tưởng, kì lạ’ và thực tế da tóc xương thịt, dường như không dính dáng chi nhau.
Nhưng tất cả đã được lý giải hợp lý khiến người ta hiểu, hóa ra Hỏa Ngục là 1 từ dù không gần gủi nhưng có lẽ không ít người không biết và nó liên quan ra sao với thế giới này.
Tui không nói toẹt ra được, nhưng gợi ý là Hỏa Ngục gắn liền với cơn đại dịch 'Cái Chết Đen' xảy ra vào thế kỷ 14, và cái hay, là nhãn quan của tay tỷ phú trong phim làm người ta phải thốt lên the thé “Ừ, phải ha, gã này nói cũng đúng!”
Và những gì xảy ra tiếp sau đó thì ai cũng đã rõ, ai chưa rõ thì vào rạp coi, hoặc sau này Fim+ đem về thì mua vé coi, chừng 30-50k, rẻ bèo, chứ giờ nói mất hay, mấy bác chiếu phim mất doanh số, thương lắm.
Tiếp nhé, còn 1 phần nữa ngoài những điều trên, ban đầu tính không nói để mấy bạn tự xem, nhưng không nói thì thấy tiếc vì cũng khá đáng chú ý.
Đầu tiên là bác sĩ Brooks (Felicity Jones) và Langdon, 1 kiểu trâu già vs cỏ non
Tất nhiên chuyện đó không diễn ra trong phim, ấy mà mấy cha làm phim thì cứ thích gợi lên suy nghĩ đó.
Điểm đặc biệt về bác sĩ Brooks, ngoài sự đẹp ra, nằm ở 2 chỗ. 1 là có vẻ ngoài khá giống Megan Fox (nên mới đầu tui tự hỏi có phải tính mời em Fox mà không được rồi chuyển qua em này hay không) và 2 là, nói hơi buồn cười…..
… là có cái cảnh cô này đưa chú Langdon về nhà sau khi bị em cảnh sát giả rượt chạy trói chết, thì lúc Langdon tỉnh dậy, em bác sĩ bước vào với bộ suite sơ mi phong phanh, hở 1 cút áo ở bên trên và để như vậy hoàiiiiiiii.
Chẳng biết em có ý gì đây nhưng cứ nghĩ sẽ xảy ra gì đó với bác Langdon. Mà có xảy ra gì đâu. Khốn bọn làm phim LOL.
Tới điều thứ 2 cũng thú vị phết, là những cú lật kèo.
Lật kèo ý ở đây là những sự thật được che giấu mãi đến khi nó tự động bật ra làm mình vỡ lẽ, à hóa ra nó thế, hóa thằng kia nhỏ này thế.
Nhưng nói vậy cũng đừng có coi phim mà suốt ngày canh me cái đó, coi vậy mất vui. Tự nhiên hối hận khi nói ra.
Cuối cùng, phim hoàn toàn kịch tính, nhất là về cuối!
Đại khái là sau khi cả chục nút thắt được mở, thì diễn biến gần cuối không còn gì để giấu giếm nữa, cái nó làm là đưa người ta lên nấc căng thẳng cao nhất khi công tắc Hỏa Ngục cứ lững thững giữa bật và tắt.
Làm chính tui có cảm giác liệu trong rạp đang có thằng nào bật cái thứ đó lên không đây. Nếu mà có chắc khỏi chạy.
P.S. Tui luôn tin cái công tắc của Inferno là có thật vì nó quá giống thế giới chúng ta bây giờ và không sớm thì muộn cũng sẽ được khởi động.
Nếu cùng quan điểm với tui, xin hãy chung tay… đi ngủ cho tỉnh táo bạn nhé.