Nếu trước đây một số phim Việt thường ủng hộ giới trẻ đầy khao khát và mơ ước, dám dấn thân đạt tới giấc mơ của mình, theo kiểu mà Những Nụ Hôn Rực Rỡ hay Chàng Trai Năm Ấy từng thể hiện thì Trùm Cỏ lại cố gắng đưa chúng ta trở lại mặt đất... theo cách không bình thường!
Tại sao? Lý do dễ thấy nhất là ngay từ ý tưởng phim của Trùm Cỏ.
Trùm Cỏ xây dựng câu chuyện về một thanh niên yêu ca hát chốn cao nguyên thơ mộng lộng gió, đầy cỏ bay ngựa chạy, anh chàng rất rất rất mong muốn thay đổi cuộc đời mình bằng ước mơ trở thành thần tượng âm nhạc thay vì tiếp tục làm trùm chăn nuôi gia súc… à không là “trùm cỏ" gia truyền từ đời ông nội.
Đồng ý là sai lầm nào cũng phải trả giá, nhưng khá là băn khoăn tại sao những người thân thuộc thay vì ủng hộ, cổ vũ hoặc dẫn dắt cho anh bạn này, thì lại ngăn chặn và có chút lòng coi thường.
Tại sao người ta không tin anh có thể trở thành 1 ca sĩ nổi tiếng mà nghĩ rằng số phận của anh chính lá trùm cỏ. Anh ta nào muốn thế nữa đâu?
Rõ ràng, phim cố đưa ra lý do để "trừng phạt" anh chàng này bằng cách để anh ta “mù quáng" phạm phải những sai lầm không khó để nhận ra. Vậy ai mới là người “mù” thực sự, vị thiếu hiệp mê ca hát hay những người cố chèn ép ước mơ của anh?
Nhưng chưa dừng ở đó!
Dù nhắm tới việc đưa ra lời cảnh tỉnh, nhưng có lẽ do pha vào quá nhiều yếu tố hài ăn khách (có lẽ để đảm bảo doanh thu công chiếu), nên điều này phần nào không đạt được. Cuối cùng ra yếu tố hài mới là thứ chủ yếu thu hút khán giả đến xem.
Nói về âm nhạc của phim!
Mặc dù không có nhiều bài hit trong bộ phim nhưng phải buông lời khen vì phim mạnh dạn pha trộn nhiều kiểu âm nhạc khác nhau, từ êm dịu tới sôi động, từ thành thị tới cao nguyên, đến cả “nhạc tù” cũng góp mặt.
Điều này phần nào tô thêm màu sắc phá cách mà khó tìm thấy ở các phim khác. Nhưng có vẻ điều này cũng làm khán giả không xác định “tông" nhạc của phim thuộc kiểu gì.
Phim bắt đầu bằng “live show” đàn ghita của nam chính ngay trên thác nước rồi bất ngờ làm ngay quả “nhạc vũ trường" điếc cả tai lúc anh bạn té ngã bất tỉnh. Phong cách biểu diễn của anh bạn này làm mình nhớ lại những bản cover trong Highcal Musical xem khi xưa, các bước di chuyển và nhịp điệu na ná nhau.
Ban đầu mình cứ nghĩ đây là đặc sản âm nhạc mà chàng trai sẽ dùng để viết tiếp câu chuyện của mình và thể hiện xuyên suốt phim, ấy thế mà sau đó lại bị cuốn vào các thể loại âm nhạc khác mà đạo diễn chỉ định, làm cho dòng nhạc cả phim cứ bị nhiễu.
Hari Won đảm nhận 1 vai có cá tính khác so với mọi khi, vẫn đặc trưng bởi chữ Việt giọng Hàn khá dễ thương của mình. Thật sự mình thấy ấn tượng nhất là lúc Hariwon nhào vào đánh anh bạn vai chính lúc anh này trở về nhà và mất tất cả.
Việt Hương, Trấn Thành, Thu Trang tạo thành bộ 3 hài hước, dù có lúc nhập tâm quá đà. Nam chính Quang Đăng thì thấy diễn vẫn còn cứng lắm, nên được trao cơ hội nhiều hơn.
Phim còn sự xuất hiện của những nhân vật "nice to have". Đại ca hút cỏ tạo vẻ thần bí nhưng không rõ anh này có mặt với mục đích gì, chắc truyền bá dòng nhạc mới vào phim, nhưng cũng không đến nơi đến chốn. Anh nhạc sĩ gì đó xuất hiện để làm nhiệm vụ tố giác… ự hự, công nhận không hiểu nổi.
Nhưng trên hết, phim vẫn làm được điều kỳ diệu cho vùng cao nguyên, cảnh đẹp chốn này không khỏi say đắm lòng người, và phim thể hiện điều đó rất tuyệt với, làm cho mình ước mơ 1 lần đặt chân lên mảnh đất ấy, cảm nhận hơi thở núi rừng, được phi ngựa dưới ánh nắng chiều chắc là sướng lắm.